"Vương Gianô tỳ rất ái mộ ngài." Tần Luân khẽ thở dài, tâm trạng vương gia thật thay đổi thất thường mà. "Là Hoàng thúc, hôm nay người lại có nhã hứng đến ngắm hoa." Nam Cung Dạ cũng không hỏi gì thêm nữa, hắn cảm thấy trong chuyện này có điểm gì đó rất
Quốc 1 ngập gần nửa mét, chỉ tải gầm cao mới được cho qua. Ảnh: Đắc Thành Nước lũ trên sông Vu Gia tại Ái Nghĩa đã đạt đỉnh 8,98 m, dưới báo động 3 là 2 cm; sông Thu Bồn tại Hội An 2,07 m, trên báo động 3 là 7 cm. Hàng nghìn ngôi nhà vùng thấp trũng ở Duy Xuyên, Đại Lộc, Hội An, Tam Kỳ, Điện Bàn bị
Sống Lại Chỉ Để Yêu Em Lần Nữa. Bởi. van hien nguyen. 150. Sống lại chỉ để yêu em lần nữa. Tác Giải: Nhất Cá Tiểu Bình Cái. Thể Loại: Đam Mỹ, Hiện Đại, Trọng Sinh. Trạng Thái: Đang cập nhật.. Nguồn: thanhthach.wordpress.com.
Một nửa hiến dâng trời đất, nửa còn lại đem tặng kiếp người, Nửa lo toan tích cóp để đời sau, nửa nghĩ đến đời người ngắn ngủi. Uống rượu tới lúc nửa say, ngắm hoa khi hoa nở một nửa. Thuyền giương nửa buồm thuyền khỏi lật, ngựa thả nửa cương chạy vững vàng… Chưa đầy một nửa chưa thoả mãn, quá một nửa rồi hoá chán chê,
Trẫm cũng không dám nữa 朕再也不敢了 Tác giả: Mạt Trà Khúc Kỳ //s-media mang về đến nhất chích thiên chân khả ái trung khuyển mỹ nam, này chích tiểu trung khuyển chẳng những hội bán manh lại am hiểu trù nghệ, Cẩm Họa dùng yêu thích không buông tay.
Hoàng Ái My. Ái My sinh ra trong gia đình có truyền thống nghệ thuật. Tham gia phong trào ca hát từ khi còn học Tiểu học nhưng đến năm 2003, Ái My với chính thức học nghệ thuật chuyên nghiệp tạ trường Văn Hóa Nghệ Thuật tại Thành phố Qui Nhơn Để theo đuổi đam mệ nghệ
RESTxc. Ngoài hợp đồng đã định, hai bên còn ký thêm nhiều khoản bí mật. Sau khi nguồn tiền được chuyển vào tài khoản, tiến độ sang tên cổ phần của Từ thị cho Lộ Chinh sẽ được đẩy nhanh. Danh sách cổ đông vừa và nhỏ mà Từ Tử Thanh giao cho Viêm Lương, cô cũng cần giải quyết chưa rời khỏi phòng họp của tập đoàn Minh Đình, Viêm Lương đã âm thầm sắp xếp các bước tiếp theo. Lúc trợ lý giúp Viêm Lương mở cửa phòng, đằng sau chợt có tiếng gọi “Viêm tiểu thư!”Viêm Lương quay đầu, đúng lúc thấy Lộ Chinh đứng Chinh còn chưa mở miệng, thư ký của anh ta đã lên tiếng “Viêm tiểu thư xin dừng bước, Lộ Tổng muốn nói chuyện riêng với tiểu thư.”Viêm Lương gật đầu, dặn dò trợ lý “Đợi tôi ở bãi đỗ xe.”Khi trợ lý đi khỏi, thư ký của Lộ Chinh cũng rời văn phòng, thuận tay khép cửa. Phòng hội nghị chỉ còn lại Viêm Lương và Lộ Chinh giơ tay ra hiệu Viêm Lương ngồi bên cạnh anh. Cô liền ngồi xuống.“Vừa rồi có mặt người ngoài nên tôi không tiện nói một chuyện.”Viêm Lương lập tức ngồi thẳng người. Lộ Chinh ngừng một lát để quan sát phản ứng của cô, mới nói tiếp “Bây giờ chúng ta đã ký hợp đồng rồi, cô cũng nên gỡ bỏ sự đề phòng, nói cho tôi biết ông chủ đứng đằng sau MT là ai?”Viêm Lương đờ người trong giây ánh mắt dò xét của Lộ Chinh, Viêm Lương do dự hồi lâu. Cuối cùng cô ngẩng đầu, nở nụ cười với vẻ áy náy. “Nhờ nguồn vốn của Minh Đình, kế hoạch phản thu mua của tôi chắc cũng không che giấu được bao lâu. Đến lúc đó, ông chủ đứng sau MT nhất định đứng ngồi không yên, bị ép vào đường cùng, người đó sẽ chủ động lộ diện.”Lộ Chinh lắc đầu bất lực. “Xem ra cô vẫn không tin tôi.”Viêm Lương tưởng anh sẽ tiếp tục truy vấn, nhưng anh chuyển sang đề tài khác “Vậy… cuối tuần này tôi muốn hẹn cô ăn tối, cô có thể nể mặt không?”Đây dường như là điều kiện trao đổi. Lộ Chinh không tiếp tục truy vấn, nhưng Viêm Lương phải nhận lời mời ăn tối cùng anh. Cô gật đầu đồng ý. Sau khi hẹn thời gian và địa điểm cụ thể, cô lập tức rời khỏi Minh Đình, không còn thời gian phân tán tư tưởng. Vừa rời khỏi Minh Đình, cô lái xe về thẳng nhà của Từ gia. Mấy cổ đông bị Giang Thế Quân liệt vào danh sách thuyết phục hôm nay đến thăm mẹ Viêm lại thật khôi hài, cô đường đường là nhị tiểu thư của Từ gia mà phải lén lút, thậm chí phải lấy cớ vừa mất cha mới có thể hẹn gặp các cổ điều đáng mừng là cô đã ổn định tinh thần các đại cổ đông. Theo tin tức Từ Tử Thanh cung cấp, Giang Thế Quân chuyển mục tiêu sang cổ đông vừa và nhỏ. Chỉ cần lần này Viêm Lương hành động nhanh gọn, giành được sự ủng hộ của ít nhất một nửa số cổ đông vừa và nhỏ, cô có thể thay đổi cục Viêm Lương mua lại cổ phiếu lưu động trên thị trường sẽ khiến giá cổ phiếu tăng lên. Giá cổ phiêu tăng đến mức nhất định sẽ thu hút sự chú ý của Giang Thế Quân. Lúc bấy giờ, bộ mặt thật của người nào đó không thể tiếp tục che giấu…Viêm Lương lái xe vào cổng nhà lớn. Đang chuẩn bị vào garage, chợt nhìn thấy một chiếc xe con quen thuộc đỗ ở vị trí ngoài cùng, liền phanh gấp. Chiếc xe đó rõ ràng là xe của Tưởng Úc Nam. Viêm Lương hạ cửa kính nhìn thật kĩ. Đúng là xe của Tưởng Úc ngồi trong xe ngẫm nghĩ hồi lâu, tim đập thình thịch. Viêm Lương không dám vào nhà, chỉ còn cách gọi điện nghe máy là dì Lương. “Nhị tiểu thư?”Hiện tại, chỉ có Viêm Lương và vài trợ lý đắc lực, thư ký Lưu, bà Viêm và Từ Tử Thanh biết kế hoạch phản thu mua của cô. Ngay cả dì Lương cũng không rõ tình hình. Viêm Lương dán mắt vào chiếc xe ô tô cách đó không xa, hỏi “Tưởng Úc Nam đến thăm mẹ cháu phải không ạ?”“Đúng vậy, Tưởng tiên sinh đến để bàn một số chuyện với phu nhân. Hình như hai người đã bàn xong rồi, Tưởng tiên sinh vừa…”Dì Lương còn chưa nói hết câu, bên tai Viêm Lương chợt vang lên tiếng gõ cửa kính. Cô giật mình, ngoảnh đầu nhìn ra ngoài, Tưởng Úc Nam đang đứng cạnh xe lúc đó, đầu máy bên kia truyền đến giọng nói của dì Lương “Tưởng tiên sinh vừa ra khỏi nhà, chắc vẫn chưa đi xa.”Viêm Lương không kịp trả lời dì Lương, bởi theo phản xạ, cô lập tức tắt máy và hạ cửa kính lớp cửa kính đang từ từ hạ xuống, Viêm Lương nhìn thấy gương mặt cô từng bước được ngụy trang đâu vào đấy. Khi cửa kính được kéo xuống, cô tỏ vẻ vui mừng “Sao anh lại ở đây?”Tưởng Úc Nam nhìn gương mặt Viêm Lương một lượt mới trả lời “Anh đến để bàn với mẹ em chuyện công bố tin tức chúng ta đã kết hôn.”Viêm Lương sững sờ trong giây lát. Người đàn ông từ trước đến nay rất giỏi đọc suy nghĩ của người khác dường như không chú ý đến phản ứng bất thường của Viêm Lương, nói tiếp “Chúng ta đăng ký kết hôn một thời gian nhưng vẫn chưa chính thức công bố ra bên ngoài. Anh nghĩ… đã đến lúc công khai rồi.”Viêm Lương trầm mặc hồi lâu, cô không biết nên dùng biểu cảm nào để đối diện Tưởng Úc Nam. Ngẫm nghĩ một hồi, cuối cùng cô chỉ có thể hỏi “Mẹ em nói thế nào?”“Mẹ em tôn trọng ý kiến của chúng ta.”Viêm Lương gật đầu, trong lòng vô cùng hỗn loạn. Tưởng Úc Nam nhìn cô rồi giơ tay xem đồng hồ. “Em vào nhà đi, buổi tối anh đến đón em.” Nói xong, anh cúi người, đưa tay giữ gáy Viêm Lương, ép cô ngẩng đầu rồi đặt một nụ hôn nhẹ nhàng lên môi cô. Sau đó anh đứng thẳng người, đi tới xe của mới đi vài bước, Tưởng Úc Nam đột nhiên dừng lại. Viêm Lương không chú ý đến anh, cô vừa thu lại nụ cười giả tạo liền nhìn thấy anh quay về phía Lương ngây người, nhưng cô lập tức mỉm cười. “Sao thế?”“Anh vừa nhớ ra một việc…” Tưởng Úc Nam cất giọng từ tốn. “Lúc đến đây, anh gặp Từ Tử Thanh. Sức khỏe mẹ cô ta gần đây không tốt, hình như bệnh cũ tái phát. Từ Tử Thanh nói sẽ đưa mẹ ra nước ngoài chữa bệnh, cô ta đến chào tạm biệt mẹ em.”“Ờ…”Viêm Lương dõi theo Tưởng Úc Nam cho tới khi anh lên xe rồi rời đi. Cô gác khuỷu tay lên thành cửa. Qua gương chiếu hậu, cô thấy xe của anh mỗi lúc một xa, cuối cùng biến mất sau cánh cửa tức kết hôn…Nghĩ đến điều này, ngoài sự tự giễu ra, Viêm Lương không còn bất cứ suy nghĩ nào nào công bố tin tức kết hôn mới thích hợp?Viêm Lương còn đang giả bộ phiền não về vấn đề này, giới truyền thông độc ác đã lặng lẽ thay cô quyết định tất cả…Vào một buổi sáng, Viêm Lương vẫn cùng Tưởng Úc Nam ra khỏi nhà như thường lệ, nhưng chờ đón họ không chỉ có một ngày nắng đẹp giữa mùa đông mà là ánh đèn từ camera và máy ảnh của đám phóng viên còn nhức mắt hơn cả ánh mặt hoàn toàn không ngờ bên ngoài chung cư là cảnh tượng hoành tráng như vậy, lập tức trợn tròn hai Lương vẫn chưa kịp bừng tỉnh, đã có phóng viên xông đến hỏi “Viêm tiểu thư… Không đúng, tôi nên gọi là Tưởng phu nhân… Hai người kết hôn từ bao giờ?”Một phóng viên đứng phía sau cầm chiếc micro dài cố chen lên, suýt nữa chọc vào người Viêm Lương. Đúng lúc này, hai bàn tay kịp thời ôm lấy trán cô, ấn đầu cô thấp xuống nên mới thoát nhiên, động tác bảo vệ Viêm Lương của Tưởng Úc Nam không thoát khỏi cặp mắt sắc bén của đám phóng viên, càng không thoát khỏi ánh đèn máy ảnh nhấp nháy.“Thảo nào trước đó chúng tôi ở bên ngoài căn hộ của Viêm tiểu thư suốt mà chẳng gặp cô, hóa ra cô đã dọn đến sống cùng chồng…”“Tại sao hai người phải bí mật kết hôn?”“Nghe nói nhân viên làm việc nơi đăng ký kết hôn tiết lộ tin tức, hai người có định kiện nhân viên đó không?”Viêm Lương cúi thấp đầu, tìm khe hở giữa vô số mũi giày của đám phóng viên để xông ra ngoài, nhưng rất nhiều phóng viên đứng chặn ở cửa, cô muốn tiến nửa bước cũng dù không nhìn thấy nhưng Viêm Lương có thể cảm nhận Tưởng Úc Nam đang bảo vệ cô, lặng lẽ mở đường cho cô. Đến khi bàn tay trên vai Viêm Lương ấn cô vào trong ô tô, cô mới ngẩng lên, đúng lúc bắt gặp Tưởng Úc Nam đang đóng cửa ở bên Úc Nam nhanh chóng ngồi vào vị trí lái xe, nổ máy phóng đi, bỏ mặc đám phóng viên ở phía sau.“Em không sao đấy chứ?”Tưởng Úc Nam vừa quan sát phía trước vừa hỏi Viêm Lương mãi dõi theo đám phóng viên qua gương chiếu hậu, nghe câu hỏi của Tưởng Úc Nam, cô mới thu ánh mắt, lặng lẽ lắc bình ổn tâm trạng, Viêm Lương vô thức bật chương trình phát thanh trên chương trình, giọng nói hưng phấn của DJ như vô số mũi kim đâm vào tai Viêm Lương “Tiếp theo là tin tức vô cùng nóng hổi, nhị tiểu thư của Từ gia thời gian trước mới xảy ra scandal cùng Lộ Chinh của Tập đoàn Minh Đình. Không ai có thể ngờ, cô gái đó đã kết hôn từ lâu…”Viêm Lương vô cùng buồn bực, giơ tay định tắt radio nhưng Tưởng Úc Nam nhanh hơn một nhịp, đập mạnh tay vào nút tắt. Viêm Lương bất giác quay đầu nhìn anh, chỉ thấy ánh mắt anh u tối vài giây rồi trở lại bình truyền thông ầm ĩ như vậy, Viêm Lương không muốn công khai chuyện kết hôn cũng không sự việc bị lộ, điều Viêm Lương lo lắng nhất không phải đánh giá của người khác về cô, mà là Lộ Chinh, người cuối tuần này hẹn cô cùng ăn cô, Lộ Chinh trở thành trò cười cho thiên hạ… Ở một góc độ khác, Lộ Chinh là ân nhân của cô. Vì vậy, Viêm Lương không biết phải xin lỗi anh thế tận buổi chiều ngày Chủ nhật, Viêm Lương vẫn không nhận được điện thoại của Lộ Chinh. Bữa cơm tối chắc đã bị hủy bỏ, thời gian hẹn gặp bất giác trôi qua, Viêm Lương vẫn ngồi trong tiệm áo cưới, nhìn dì Lương không biết tìm đâu ra quyển catalogue áo cưới.“Nhị tiểu thư, dù tạm thời không tổ chức hôn lễ nhưng cũng nên chụp ảnh cưới. Tiểu thư hãy đưa mấy tấm ảnh cưới cho giới truyền thông để bịt miệng họ.”Trong lòng Viêm Lương rất buồn bực, cô chống tay lên trán, không trả lời. Dì Lương tưởng cô không thể quyết định, lại nói “Lát nữa Tưởng tiên sinh sẽ đến đây, nếu tiểu thư không thể quyết định, đợi cậu ấy đến rồi cùng chọn kiểu váy.”Lúc dì Lương đi kiếm thêm vài quyển catalogue khác, điện thoại của Viêm Lương đổ chuông. Cô lấy di động từ túi xách, ngây người khi thấy số điện thoại hiển thị trên màn dự một, hai giây, Viêm Lương mới bắt máy bên kia im Lương đang lưỡng lự không biết nên mở lời thế nào, đối phương đột nhiên lên tiếng trước “Cô trễ hẹn rồi…”Giọng nói của Lộ Chinh ẩn hiện ý dì Lương vui vẻ cầm cả tập catalogue áo cưới quay về, Viêm Lương đã chạy ra cửa tiệm.“Nhị tiểu thư!”Tiếng gọi đầy kinh ngạc của dì Lương cũng không khiến Viêm Lương quay lại. Lúc tới nhà hàng đã hẹn với Lộ Chinh, nhà hàng đã hết giờ kinh doanh nhưng cô vẫn nhìn thấy ngay chiếc bàn ở góc trong một ngọn đèn, một chiếc ghế, Lộ Chinh ngồi uống rượu một mình. Bóng lưng kéo dài dưới ánh đèn khiến người đàn ông này lộ vẻ yếu đuối chưa từng Lương lặng lẽ tiến lại gần. Mặc dù trong lòng cô do dự nhưng bước chân không chút ngập đến bên bàn, Viêm Lương đúng lúc nghe một nhân viên phục vụ nói với Lộ Chinh “Lộ Tổng, tôi đã mở cửa phòng 1619 ở tầng dưới giúp anh, để tôi dìu anh xuống phòng.”Lộ Chinh đang cúi đầu, lúc này mới ngẩng lên, nhưng không phải vì câu nói của nhân viên phục vụ, mà vì anh cảm nhận được… sự xuất hiện của Chinh chỉ im lặng nhìn nhưng cũng đủ khiến Viêm Lương vô cùng khó xử. Anh không nói lời nào. Sau đó, anh đứng dậy, chỉnh lại cổ áo vest, đi thẳng ra ngoài Lương dõi theo bước đi hơi xiêu vẹo của anh, cô cầm theo thẻ mở cửa phòng đặt trên bàn, giải thích với nhân viên phục vụ “Để tôi đưa Lộ Tổng xuống dưới!” Sau đó, cô bước nhanh theo Lộ ràng Lộ Chinh đã say khướt nhưng vẫn không cần người đỡ. Viêm Lương chỉ lặng lẽ đi sau, cho đến khi anh dừng lại trước cửa phòng ngẩng đầu nhìn số phòng. Vừa định đặt tay lên tay nắm cửa, thân hình anh lảo đảo, Viêm Lương vội chạy tới đỡ anh, lúc này Lộ Chinh mới nhìn cô.“Tôi…”Viêm Lương vừa mở miệng liền bị anh ngăn lại “Thật đáng tiếc…” Anh đặt ngón trỏ lên môi cô, cười nói “Tôi đã chậm một bước…”Lộ Chinh chỉ mỉm cười nhưng anh càng như vậy, Viêm Lương càng cắn chặt môi, trong lòng áy rút lại ngón trỏ đang đặt trên bờ môi Viêm Lương, sau đó, chậm rãi tiến lại gần, dường như muốn nhìn rõ gương mặt cô. Cuối cùng, anh chậm rãi đặt một nụ hôn lên môi đầu đến cuối, Viêm Lương đứng bất động ở cửa phòng số 1620 ngay bên cạnh phòng 1619 lặng lẽ khép lại. Tưởng Úc Nam tựa lưng vào cánh cửa, gương mặt lạnh lùng, vô sự trầm mặc tưởng như kéo dài nửa thế kỷ, Tưởng Úc Nam rút điện thoại, bấm một dãy số. Đối phương không lên tiếng. Cuối cùng, anh cất giọng lạnh lẽo “Tại sao lại để cháu chứng kiến cảnh này?”Im lặng một lúc, đầu máy bên kia vang lên tiếng cười khẽ của Giang Thế Quân. “Cháu thông minh như vậy, không thể không phát hiện điều bất thường.”Ánh mắt vốn sắc bén như lưỡi dao của Tưởng Úc Nam tựa như bị đối phương nói trúng tim đen, bỗng trở nên đờ Thế Quân tiếp tục nói “Tôi không muốn cháu tiếp tục sống lừa mình dối người. Tôi muốn cháu tận mắt chứng kiến con bé đó đã làm những chuyện gì để đối phó chúng ta. Tôi muốn giúp cháu nhìn rõ, nó không đáng để cháu đối xử thật lòng.”
Anh cứu chị ra khỏi xe nhưng lại để chị hiểu lầm người cứu mình là anh Lộ. Tình yêu của Tưởng Úc Nam sao mà cao thượng đến thế. Yêu không phải là chiếm giữ mà mong muốn và giúp đỡ để người mình yêu luôn được hạnh phúc. Chị anh cũng âm thầm và sâu trước phòng bệnh anh nhiều ngày liền, làm những việc tưởng chùng như cố ý xúc phạm đến lòng tự trọng của anh nhưng trong thâm tâm chỉ muốn chứng minh sự quan trọng của bản thâm mình đối với anh mà thôi. Hai người cứ cố chấp nhưng đến cuối cùng đều nhận ra rằng họ không thể thiếu nhau. Mặc dù còn nhiều uẩn khúc, anh vẫn không biết sự thật về phòng 1619 rồi dằn vặt nhưng mà anh vẫn yêu chị như thế. Chị tận mắt chứng kiến kế hoạch lật đổ nhà họ Từ của anh nhưng vẫn không thể xoá đi tình yêu của chị dành cho đang xem Nửa hoan nửa ái Anh cứu chị ra khỏi xe nhưng lại để chị hiểu lầm người cứu mình là anh Lộ. Tình yêu của Tưởng Úc Nam sao mà cao thượng đến thế. Yêu không phải là chiếm giữ mà mong muốn và giúp đỡ để người mình yêu luôn được hạnh phúc. Chị... yêu anh cũng âm thầm và sâu trước phòng bệnh anh nhiều ngày liền, làm những việc tưởng chùng như cố ý xúc phạm đến lòng tự trọng của anh nhưng trong thâm tâm chỉ muốn chứng minh sự quan trọng của bản thâm mình đối với anh mà thôi. Hai người cứ cố chấp nhưng đến cuối cùng đều nhận ra rằng họ không thể thiếu nhau. Mặc dù còn nhiều uẩn khúc, anh vẫn không biết sự thật về phòng 1619 rồi dằn vặt nhưng mà anh vẫn yêu chị như thế. Chị tận mắt chứng kiến kế hoạch lật đổ nhà họ Từ của anh nhưng vẫn không thể xoá đi tình yêu của chị dành cho thêm Top 10 Cách Pha Kem Lột Trắng Da Tại Nhà Cực Hiệu Quả Và An - Website đọc truyện nhanh nhất, thân thiện nhất, và luôn cập nhật mới nhất. Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Hỗ trợ mọi trình duyệt và thiết bị di động.
Viêm Lương rời khỏi văn phòng với hình ảnh tóc tai lòa xòa và gương mặt son phấn lem nhem. Trên đường đi ra thang máy, cô thu hút sự chú ý của không ít người. Thế nhưng Viêm Lương bề ngoài tỏ ra điềm nhiên như không, trong lòng nguyền rủa Tưởng Úc Nam là đồ biến máy chạy thẳng xuống tầng một, hai người đi qua đại sảnh, lên xe ô tô đậu sẵn ở cửa ra xế lập tức nổ Lương phát hiện, trong xe ngoài tài xế còn một người đàn ông khác. Đối phương nhanh chóng nhận ra cô "Viêm tiểu thư, chúng ta lại gặp nhau rồi."Viêm Lương không trả lời, đối phương nhanh mồm nhanh miệng tự giới thiệu "Viêm tiểu thư chắc không nhớ, tôi từng thay tổng giám đốc Tưởng trả lại kính mắt cho cô. Tôi họ Lý."Viêm Lương khách sáo trò chuyện với thư ký số một của CEO mới đương nhiệm vài câu, sau đó cô rút máy di động định gọi điện về nhà. Từ lúc lên xe, Tưởng Úc Nam chăm chú kiểm tra "bài tập" của cô, đến lúc này anh mới đột nhiên mở miệng "Tại sao không có bản phân tích mạng lưới tiêu thụ?"Viêm Lương hơi ngớ người, cô lại bỏ điện thoại vào túi xách, đầu óc tập trung vào công việc "Anh chỉ bảo tôi phân tích các dòng sản phẩm.""Dòng sản phẩm và mạng lưới tiêu thụ từ trước đến nay đều là một thể. Sản phẩm nào tiêu thủ tốt trong mạng lưới nào, sản phẩm nào cần thay đổi đường lối tiêu thụ. Những điều này đều có ảnh hưởng qua lại lẫn nhau."Viêm Lương muốn cãi lại nhưng cô cố nhịn, chỉ nghiến răng nói "Xin lỗi, là sơ suất của tôi."Người đàn ông đáng chết ở hàng ghế sau dường như rất hài lòng với thái độ của cô, anh đặt tập tài liệu lên ghế xe "Khi nào đi công tác về em nhớ bổ sung cho tôi."Mới sáng sớm đã mất hết nhuệ khí, Viêm Lương quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ. Nếu còn phải tiếp tục đối mặt với người đàn ông này, cô sợ cô sẽ không nhịn được cho anh ta một cú ô tô nhanh chóng dừng lại trước một tòa chung cư cao cấp được xây theo kiểu khách Úc Nam là người xuống xe đầu Lương ngồi ở ghế lái phụ, thấy Tưởng Úc Nam đã xuống xe, cô liền rút di động chuẩn bị gọi điện về cô chưa kịp bấm số, cửa xe bên cạnh ghế ngồi của cô đột ngột mở Lương quay đầu, thấy Tưởng Úc Nam đứng bên cạnh cửa xe, cô mới vỡ lẽ anh đang đợi cô. Viêm Lương vội lên tiếng "Anh cứ vào nhà đi, lát nữa tôi ra sân bay rửa mặt cũng được."Cách nói "không" của Tưởng Úc Nam là trực tiếp kéo cô xuống xe, vừa đơn giản vừa nhanh chóng, không cho cô cơ hội cự máy đi thẳng lên căn hộ riêng của Tưởng Úc vào nhà, Viêm Lương theo bản năng ngó nghiêng quan sát căn hộ. Nhà bếp bố trí theo kiểu mở ở gần đó sạch bóng không một chút dầu mỡ, cả căn hộ không hề có bụi bặm, chứng tỏ nơi này thường xuyên có người quét dọn, hoặc chủ nhân không hay ở Lương đảo mắt một vòng qua đống đồ gia dụng sang trọng nhưng tương đối lạnh lẽo, cô bỗng giật mình "Anh làm gì vậy?"Nghe thanh âm đầy kinh ngạc của Viêm Lương, Tưởng Úc Nam dừng động đó anh chỉ liếc cô một cái rồi lại tiếp tục kéo cà vạt ném xuống ghế thái độ bình thản của Tưởng Úc Nam, phản ứng của Viêm Lương thành ra hơi trẻ con. Nhưng cô không muốn tiếp tục thưởng thức màn cởi áo của anh. Khi Tưởng Úc Nam cởi cúc áo sơmi, Viêm Lương lập tức rời khỏi phòng khách, đi quanh tìm nhà Úc Nam không hề ngẩng đầu "Vào phòng ngủ, rẽ phải đến góc trong cùng là nhà vệ sinh."Trên bồn rửa mặt có túi đựng bộ đồ vệ sinh cá nhân mới toanh chưa bóc ra, giống trong các khách sạn. Viêm Lương không khỏi cảm thán, quả nhiên căn hộ này không hề có hơi ấm con người. Cô xé túi bọc, lấy bàn chải đánh gương mặt mình trong gương, Viêm Lương đột nhiên thấy nản lòng, dù cô không biết tại sao cô có cảm giác đó. Viêm Lương lắc đầu, vỗ nước lạnh lên mặt, quyết định không nghĩ ngợi vẩn vơ khi ngẩng đầu, qua chiếc gương treo trên bồn rửa mặt, Viêm Lương nhìn thấy Tưởng Úc Nam đang đứng ở cửa nhà tắm. Mặt Viêm Lương đầy nước, tầm nhìn mông lung, nhưng cô vẫn nhận ra một tia khác thường trong khóe mắt của người đàn ông không phải là ánh mắt cám dỗ, mà là ánh mắt đáng Lương tiện tay kéo khăn mặt trên giá, lau sạch nước ở mặt rồi quay người rời khỏi nhà vệ nhà vệ sinh tương đối hẹp, lại có một người đàn ông cao lớn đứng chình ình chắn ngang, Viêm Lương chỉ còn cách lách qua người anh mà vẫn không ra gần kề Tưởng Úc Nam, cô còn ngửi thấy mùi cà phê còn vương trên áo đàn ông đứng im để mặc Viêm Lương loay hoay. Nhìn chán anh mới đi vào nhà tắm, nhường chỗ cho cô, đồng thời mở miệng "Tôi đi tắm đã."Viêm Lương quay lưng bên ngoài cửa, nghe thấy tiếng vòi hoa sen xối xả. Cô nhìn đồng hồ đeo tay, định mở miệng kêu Tưởng Úc Nam đừng lề mề. Nhưng cô chợt nghĩ ra, sếp của cô còn không sợ bị lỡ chuyến bay, cô sốt ruột làm gì? Thế là cô định rời khỏi phòng ngủ."Đóng cửa cho tôi." Tưởng Úc Nam đột nhiên ra Lương đang đứng gần cửa nên cô tiện tay kéo cửa nhà tắm. Ai ngờ cửa vẫn còn chưa đóng hẳn, Tưởng Úc Nam lại tiếp tục ra lệnh "Vào tủ quần áo ở phòng ngủ lấy cho tôi bộ comple."Bàn tay Viêm Lương cứng đờ trên tay nắm cửa, câu thứ ba đồng thời vọng tới "Gọi điện thoại đặt hai suất ăn sáng, bảo bọn họ đóng gói cẩn thận."Viêm Lương tự cho bản thân ba giây để bình cô phát hiện cô không thể nào bình tĩnh khi định thần, Viêm Lương lập tức mở tung cửa nhà tắm, cô bước vào trong, túm chiếc khăn mặt trên cổ Tưởng Úc Nam "Anh đừng có được đằng chân lân đằng đầu."Người đàn ông này dường như không hề biết đến hai từ "tức giận". Đối diện với gương mặt như muốn ăn tươi nuốt sống của Viêm Lương, anh vẫn nở nụ cười nhàn nhạt quen thuộc "Sư tử nhỏ nổi nóng rồi à?""Tôi đã nhịn anh lâu lắm rồi. Anh tưởng anh là ai hả? Chẳng qua cũng chỉ là người làm thuê cao cấp mà thôi."Khóe mắt Tưởng Úc Nam ngập tràn ý cười "Khi nào em mạnh đến mức có thể đối kháng với tôi, lúc đó em nói những lời này cũng chưa muộn.""Hãy đi nói với ông chủ của anh, tôi không làm công việc này nữa!" Viêm Lương mắng xong liền đi ra đi được hai bước, cô bị Tưởng Úc Nam giơ tay cản trước đến nay Viêm Lương chưa bao giờ là người hiền lành, cô không nói một lời nào, lập tức ngoạm vào vào bắp tay Tưởng Úc Nam. Nghe anh hừ một tiếng lạnh lẽo, toàn thân Viêm Lương rất dễ chịu. Cô nhìn anh bằng ánh mắt khinh thường rồi nhả miệng khỏi tay anh và đi ra Lương đi đến cửa phòng ngủ, đột nhiên bị một đôi tay ôm chặt eo cô rồi nhấc lên. Viêm Lương hét lên một tiếng, còn chưa kịp phản ứng đã bị ném xuống Lương lập tức đứng dậy, nhưng Tưởng Úc Nam nhanh chóng giữ chặt hai vai cô, ấn cô ngồi xuống "Em dám bỏ đi? Em có tin tôi sẽ bắt trói em ở đây không?"Khi nói câu này, bộ dạng của Tưởng Úc Nam rất hung Lương không ngờ sức lực của anh lại lớn như vậy, cô nhất thời không thể động đậy, nhưng vẫn cắn môi không chịu nhượng bộ "Tôi không phải là osin của anh, không có nghĩa vụ hầu hạ anh."Có lẽ đây là lần đầu tiên trong đời, Tưởng Úc Nam đụng phải người mà anh chỉ có thể lắc đầu bất lực."Ngoan ngoãn ngồi ở đây đợi tôi." Tưởng Úc Nam vẫn đặt tay trên vai Viêm Lương. Xác định cô không còn phản kháng, anh mới quay người mở tủ quần áo, rút đồ ra khỏi giá Úc Nam thay quần áo, thắt cà vạt tử tế. Khi quay lại, anh thấy Viêm Lương khoanh hai tay trước ngực, dường như cô vẫn còn tức giận nên quay mặt đi chỗ khác. Anh lập tức tiến lại cảm giác người đàn ông ở ngay bên cạnh, Viêm Lương thuận thế đứng dậy bỏ đi, nhưng không ngờ anh ra tay nhanh nhẹn, khóa chặt thắt lưng Úc Nam giơ cánh tay đến trước mặt Viêm Lương, trên đó xuất hiện vết răng rất rõ."Em là sư tử thật sao?"Tưởng Úc Nam siết chặt eo cô, Viêm Lương thò tay ra sau định gỡ tay anh. Nào ngờ anh dùng sức, ôm cô chặt vào lòng trong giây lát."Tôi là người có thù tất báo. Em nói đi, tôi nên cắn vào chỗ nào bây giờ?" Ánh mắt Tưởng Úc Nam đảo từ trên xuống dưới người Viêm Lương, như thể anh muốn tìm chỗ cắn thật cùng, ánh mắt anh dừng lại ở đôi môi là một tín hiệu vô cùng nguy hiểm. Nhưng không đợi Viêm Lương có phản ứng, anh đã nhanh như tia chớp cúi người mặt kề mặt, môi kề cách nhau một xen ti lúc này, bên ngoài phòng ngủ có tiếng tích tắc, đó là tiếng cửa phòng mở khóa thành Úc Nam và Viêm Lương sững đó là tiếng bước chân mỗi lúc một gần và giọng nói đầy sốt ruột của thư ký Lý "Tổng giám đốc, nếu anh còn không xuất phát, chỉ e là chúng ta sẽ bị lỡ chuyến bay mất..."
Viêm Lương ra khỏi bồn tắm, quấn khăn rời nhà vệ cô ở trong đó quá lâu, người đàn ông trên giường đã ngủ Lương ngồi xuống bên cạnh giường, không khách sáo giơ tay vỗ lên mặt người đàn ông, nhưng anh ta vẫn không tỉnh đàn ông có thân hình màu đồng rắn chắc, là DJ tại một quán bar, ngón tay anh ta rất đẹp, nụ cười vô cùng cuốn hút. Viêm Lương cho rằng cô có chút cảm tình với anh ta. Nhưng bây giờ ngắm kỹ anh ta trong giấc ngủ say, Viêm Lương chỉ cảm thấy, gương mặt này xa lạ vô lòng cô đột nhiên xuất hiện nỗi sợ hãi mơ là phòng khách sạn vô cùng xa hoa, giường hình bầu dục cỡ lớn, quần áo vất bừa bộn dưới đất. Viêm Lương đứng dậy, tìm quần áo của cô mặc vào người. Sau đó cô lục túi xách lấy ví tiền, rút tập tiền đặt lên tủ đầu hàng trả tiền, sau đêm hôm nay, họ trở thành người xa lúc đi ra cửa phòng khách sạn, Viêm Lương vô tình nhìn thấy bóng dáng cô trong chiếc gương cỡ lớn ở bức tường đối diện, cô bất giác dừng phụ nữ trong gương rất xinh đẹp nhưng không có linh mắt của cô trống rỗng vô cảm.***Viêm Lương về đến nhà là lúc nửa người giúp việc trong nhà phần lớn mới đến làm, Viêm Lương đến nay thậm chí không nhớ hết mặt bọn họ. Đám giúp việc tuy biết nữ chủ nhân có tính cách lạnh lùng, mối quan hệ với ông chủ chẳng khác nào nước lửa, nhưng gặp cô, họ vẫn cung kính cúi chào "Phu nhân."Viêm Lương vừa lái ô tô vào nhà để xe, một người giúp việc xông ra trước đầu xe của cô "Phu nhân, ông chủ đang đợi phu nhân ở phòng khách.""Tôi biết rồi."Miệng nói vậy nhưng trên thực tế, Viêm Lương chẳng hề bận tâm. Cô xuống xe, đi cầu thang ở nhà để xe lên thẳng tầng trên, về phòng ngủ liền đặt mình xuống lúc ngủ lơ mơ, điện thoại di động của Viêm Lương rung lên, cô cầm điện thoại lên xem, là tin nhắn từ một số lạ."Tôi là đàn ông, dù thế nào cũng không thể nhận tiền của đàn bà, hơn nữa chúng ta vẫn chưa làm gì cả."Viêm Lương cố nhớ xem cô đưa số điện thoại cho đối phương từ lúc nào nhưng nghĩ mãi không ra. Đúng lúc này, cô đột nhiên nghe thấy tiếng tay nắm cửa phòng chuyển động. Theo phản xạ có điều kiện, Viêm Lương ném điện thoại lên tủ đầu giường, nhắm nghiền hai mắt.***Tiếng bước chân mỗi lúc một chăn mỏng bị kéo ra, một bên giường hơi lún xuống, Viêm Lương rất phiền não, cô quay người sang một bên giả vờ ngủ đàn ông vừa ngồi xuống giường đưa mắt nhìn chỗ lõm trên đệm, nơi Viêm Lương vừa nằm ngủ. Anh giơ tay chạm vào, vẫn có thể cảm nhận thấy hơi ấm cô để đàn ông ngoảnh đầu về phía chiếc đồng hồ cổ ở góc phòng, bây giờ là hai giờ anh ngày càng không quan tâm đến gia đình, nhưng anh không hề tức giận, ngược lại còn ghé sát, kéo tấm chăn mỏng đắp lên người lúc này, anh nhìn thấy mấy dấu hôn còn rõ nét trên cần cổ trắng ngần của Viêm Lương bị người đàn ông nổi giận kéo tóc giật ngược về đằng đau đến mức giật mình tỉnh giấc, túm chặt tay người đàn ông nhưng bị anh gạt ra. Cả người cô không thể khống chế đổ về đằng sau, đè vào chiếc đèn ngủ trên tủ đầu giường, căn phòng đột nhiên tối ánh sáng mờ mờ, Viêm Lương nhìn thấy người đàn ông giơ tay định tát cô, nhưng bàn tay anh dừng lại trong không trung, phảng phất như anh đã khôi phục lý trí vào giây phút đó. Vài giây sau, người đàn ông nhấc cằm Viêm Lương "Hôm nay em lại chơi bời ở đâu? Cũng không biết rửa sạch sẽ rồi mới về nhà."Động tác của anh khá nhẹ nhàng, ngữ khí kiềm chế. Sự thay đổi thái độ nhanh như tia chớp của anh khiến Viêm Lương ngây người, sau đó cô nở nụ cười thách thức "Tôi rất mệt, mời anh ra ngoài.""Ra ngoài?" Người đàn ông lạnh lùng hừ một tiếng. Trong lúc nhìn cô chằm chằm từ trên cao, bàn tay anh lần đến trước ngực loạt xoạt vang lên, cổ áo của Viêm Lương bị kéo Lương cố hết sức giật tay anh nhưng tốn công vô ích. Người đàn ông dễ dàng túm cô về giường đàn ông làm động tác như sắp bóp cổ cô, khiến cô ngoái đầu sang một bên, để lộ cần cổ trắng nõn. Anh không hề do dự cúi xuống cắn mạnh vào cổ Viêm động hoang dã này đã hoàn toàn phủ lấp những dấu hôn trên Lương giơ tay định đánh người đàn ông, nhưng bị anh giữ chặt, cô chỉ có thể hét lên "Tưởng Úc Nam! Có giỏi anh hãy giết tôi đi!"Tưởng Úc Nam nhả miệng khỏi cổ Viêm Lương, hơi thở nóng hổi của anh phả trên làn da lạnh giá của cô, thanh âm của anh trầm thấp đến mức đáng sợ, nhưng vẫn lộ vẻ tao nhã từ cốt tủy. Anh nói chậm rãi từng từ một "Tôi là công dân tuân thủ pháp luật, làm gì có gan lấy mạng em? Cùng lắm tôi chỉ nộp bằng chứng phạm tội thương mại của Châu Trình cho cảnh sát, rồi tiễn cậu ta vào tù mà thôi."Nghe đến tên Châu Trình, Viêm Lương đờ nói vừa dứt, người đàn ông lập tức kéo váy cô...
nửa hoan nửa ái